Search for game

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Search for game

S4Game - Tìm kiếm trò chơi trên internet


    Thư SEA Games: Myanmar, xin chào và tạm biệt!

    ღ •Ck Yêu Vk Ngốc• ღ
    ღ •Ck Yêu Vk Ngốc• ღ
    Tổng Quản


    Bài Viết : 371
    SBCoin : 2164
    Thanked : 41
    Tham Gia : 03/06/2013
    Đến từ : Nồng Bàn Hà Lội ~
    Event Coin : 3
    Phương châm : Học làm gì cho trường nó giàu !?

    Thư SEA Games: Myanmar, xin chào và tạm biệt! Empty Thư SEA Games: Myanmar, xin chào và tạm biệt!

    Bài gửi by ღ •Ck Yêu Vk Ngốc• ღ 23/12/2013, 12:36

    Khi thư này tới tay độc giả cũng là lúc trên sân vận động chính Wunna Thiri những màn biểu diễn ở lễ bế mạc SEA Games lần thứ 27 đã bắt đầu, ngọn lửa của đại hội thể thao lớn nhất khu vực đã tắt sau gần 2 tuần bừng cháy. Và chúng tôi, cũng sẽ kết thúc chuyến công tác dài của mình để trở về Việt Nam cùng với khá nhiều nỗi ưu tư trong những ngày tại Myanmar...


    Thực lòng mà nói, càng tới những ngày cuối của đại hội, hầu hết tất cả cánh phóng viên chúng tôi đều mong muốn thời gian trôi thật nhanh để được trở về Việt Nam để hội ngộ cùng gia đình, bè bạn.

    Những chuyến đi dài ngày, luôn được kết thúc trong sự gấp gáp của nỗi nhớ như thế. Một phần bởi xa Việt Nam, gia đình, bè bạn quá lâu, nhưng một phần nữa khi ở đại hội này bởi thể thao nước nhà đang đứng trước quá nhiều thử thách lẫn thất bại.


    Những sự trở lại như của Vũ Thị Hương (phải) là hết sức đáng nể
    Hẳn nhiên, nói thất bại không phải ở bảng tổng sắp huy chương toàn đại hội, khi chỉ đứng sau nước chủ nhà (mặc nhiên sẽ có nhiều ưu tiên), và cường quốc Thái Lan cũng chẳng có gì để gọi là không thành công.

    Tuy nhiên, ở những môn được kỳ vọng hay nền tảng của đại hội Olympic, thể thao nước nhà đã không có được thắng lợi, như nhìn vào bảng tổng sắp xếp hạng toàn đại hội.

    Bóng đá nam là ê chề nhất, khi thậm chí không thể lọt vào được tới bán kết sau những trận thua đau nhưng lại rất xứng đáng trước người Sing, người Mã.

    Thất bại đáng tiếc ở môn bóng đá nữ của các cô gái Vàng trước chính đối thủ Thái Lan trong trận chung kết như là xát muối vào vết thương lòng của người hâm mộ bóng đá Việt.

    Futsal nam, nữ cũng thất bại, thậm chí bằng một tỉ số quá đậm đà, phản ánh đúng thực lực, hay đẳng cấp còn quá xa so với người Thái ở các tranh nhất nhì...

    Mà nào đã hết, cả điền kinh hay bơi lội, bóng chuyền...những môn thi đấu cơ bản của Olympic chúng ta dù đã vượt ngưỡng của mình, nhưng lại vẫn chưa thể chạm tới được đẳng cấp như Thái Lan, hay thậm chí là Singapore.


    Tuy nhiên, còn đó nhiều vị đắng mang tên SEA Games và thất bại của U23 VN là một ví dụ
    Nói thế chẳng có nghĩa tôi bảo rằng những chiếc HCV ở đại hội ở các môn thể thao khác là không quý giá. Bởi thực ra, 1 tấm huy chương được đổi bằng nước mắt, hay cả máu của các VĐV thì không thể là không giá trị được.

    Tuy nhiên, như đã nói đó không phải là những môn thi đấu cơ bản cho các kỳ Asiad hay Olympic, thành thử ra khi đại hội kết thúc vẫn có chút gì đó ưu tư cho thể thao nước nhà ở thì tương lai với câu chuyện vượt ra khỏi ao làng...

    Bây giờ, có lẽ nhiều đồng nghiệp của tôi đã ở nhà hội ngộ bên mâm cơm gia đình, được gặp gỡ bạn bè, người thân. Riêng tôi, và một vài người nữa vẫn còn đang "kẹt" ở Myanmar vì không thể có vé về sớm hơn.

    Và cũng nói thật rằng, dù muốn trở về lắm lắm, nhưng cũng có chút gì đó lưu luyến khi nghĩ tới ngày phải nói lời chào tạm biệt với Myanmar. Dù gì, hơn 3 tuần gắn bó cũng đã bắt đầu thấy "thương" thật rồi.

    Từ Yangon, Nay Pyi Taw tới Mandayla, những nơi tôi đã đặt chân qua trong những ngày trên đất Miến Điện đã để lại quá nhiều cảm xúc, để đến khi rời đi không thể không lưu luyến.

    Tuy nhiên, bất luận thế nào thì cũng phải trở về nhà, để rồi buộc phải nói lời cảm ơn và chào tạm biệt Myanmar thôi. Xin chào, và hẹn gặp lại, trong một ngày gần.