Tới Emirates rạng sáng thứ ba tới (3h00, 24/12), Jose Mourinho có “hành trang” là một kỷ lục đáng tự hào với 9 trận bất bại trước người đồng nghiệp Arsene Wenger.
Thời gian đã hàn gắn sự rạn nứt. HLV Wenger đã nói tha thứ cho Mourinho, người từng gọi ông là “kẻ tọc mạch” hồi năm 2005. Thế nhưng có một điều chắc chắn rằng những kết quả mà “người đặc biệt” tạo ra trước Giáo sư còn tồi tệ hơn ngôn từ kia. Wenger và Arsenal, vốn trung thành với kế hoạch tự xây dựng lực lượng, ghét cay ghét đắng Chelsea – đội luôn lách qua luật “Công bằng tài chính” để mua sao ở mỗi kì chuyển nhượng.
Nếu phải tìm ra một trận đấu mô tả cho sự tương phản giữa Wenger-Arsenal và Mourinho-Chelsea thì đó là trận chung kết League Cup 2007. Một đội gồm nhiều sản phẩm “cây nhà lá vườn”, với các cầu thủ có độ tuổi trung bình 21 còn một đội gồm toàn tài năng thế giới. Cụ thể, cuộc đối đầu ấy diễn ra giữa Ricardo Carvalho, Shaun Wright-Phillips, Michael Essien, Andrei Shevchenko và Didier Drogba với những Justin Hoyte, Armand Traore, Philippe Senderos, Abou Diaby và Jeremie Aliadiere.
Kết quả cuối cùng, Chelsea giành chiến thắng 2-1 (3 chiếc thẻ đỏ được rút ra) và ngôi sao Drogba là người định đoạt số phận trận đấu. “Trong một quãng thời gian dài trước đó, chúng tôi là đội bóng tốt hơn nhưng điều đáng tiếc là chúng tôi lại thất bại. Chelsea nhỉnh hơn về kinh nghiệm và Drogba đã thể hiện sự khác biệt giữa hai đội”, HLV Wenger nói như một điệp khúc quen thuộc ở kỉ nguyên đầu của Mourinho tại Chelsea.
Drogba là một trong những thứ vũ khí để Mourinho đấu Wenger
Một rào cản về mặt tâm lý được gỡ bỏ trong trận tứ kết lượt về Champions League 2004 khi Chelsea vượt qua Arsenal 2-1 ngay tại Highbury (lượt đi hòa 1-1). Chiến thắng ấy đã chấm dứt chuỗi ngày dài đằng đẵng không biết thắng của The Blues trước “Pháo thủ”. Sau đó, Abramovich đã vung tiền đưa nhà vô địch châu Âu Jose Mourinho về Stamford Bridge và Chelsea đã tiến lên một tầm cao mới trong khi Arsenal dần đánh mất vị thế.
Arsenal không còn là đối thủ chính của MU, thay vào đó là Chelsea. Trong những cuộc chạm trán với Chelsea, Arsenal luôn đón nhận kết quả xấu. Thứ bóng đá của Chelsea khi ấy rất đơn giản: Phòng ngự sâu, nhường quyền kiểm soát bóng và chờ thời cơ tung ra những cú đấm quyết định. Chelsea đã tạo ra chuỗi thành tích rất ấn tượng trước Arsenal trong giai đoạn đầu của Mourinho: Bốn chiến thắng và 4 trận hòa.
Didier Drogba là học trò xuất sắc của Mourinho và là hung thần của Arsenal. Tính tổng cộng, tiền đạo người Bờ Biển Ngà đã ghi 13 bàn trong 14 trận đối đầu “Pháo thủ”. Trong khuôn khổ Emirates Cup hồi đầu mùa giải năm nay, Drogba trong màu áo Galatasaray lại tiếp tục thể hiện cái duyên với mành lưới Arsenal. Đến mức HLV Wenger phải thốt lên: “Tôi không biết có bao nhiêu CĐV Chelsea nhớ cậu ấy nhưng chúng tôi không muốn nhớ đến cậu ấy. Didier đã gây ra rất nhiều nỗi đau với chúng tôi”.
Theo thống kê, Arsenal rất dễ thua từ những tình huống bóng chết. Mourinho đã khai thác điểm yếu này của Arsenal rất tốt ngay từ thời gian đầu tới Chelsea. Trận hòa 2-2 tại sân Highbury cũ của Arsenal là minh chứng. Và với 1 điểm có được, Chelsea đã duy trì lợi thế trong cuộc đua tới ngôi vô địch Premier League. “Chúng tôi phải chật vật với những tình huống cố định”, HLV Wenger nói. “Chúng tôi đã có một số cầu thủ trẻ, và nhìn chung, các cầu thủ của tôi quá nhỏ con để giành ưu thế”.
Cuộc đụng độ tiếp theo giữa Wenger và Mourinho (tháng 4/2005) có kết quả hòa 0-0 khiến Chelsea chưa thể vô địch sớm. Tuy nhiên ở những vòng đấu còn lại, Chelsea đã duy trì vị thế bằng những chiến thắng liên tiếp. 2004/05 là mùa giải vô cùng đáng nhớ với Chelsea. Họ vô địch Premier League khi hơn Arsenal tới 12 điểm và với 23 trận giữ sạch lưới, thua có vỏn vẹn 15 bàn.
Sau mùa giải đầu tiên thành công với Chelsea, Drogba trên đường trở thành một trong những tiền đạo đáng sợ nhất thế giới. Ở trận tranh Siêu cúp nước Anh 2005, “Voi rừng” lập cú đúp giúp Chelsea thắng Arsenal 2-1. Hãy nghe chính lời HLV Wenger nói về cái cách Chelsea dùng để khoan phá hàng thủ Arsenal: “Chelsea rất nguy hiểm với những đường chuyền dài. Họ làm điều đó rất tốt. Có một thực tế là Drogba thích nhận bóng ở tầm cao và gây khó khăn lớn cho chúng tôi”.
Hai tuần sau, Drogba một lần nữa khiến Arsenal “ôm hận”. Chelsea đã không có nhiều cơ hội rõ ràng nhưng họ lại có Drogba biết chớp thời cơ cực tốt. Vào sân thay người trong hiệp 2, Drogba mất gần 20 phút để làm nên sự khác biệt. Chelsea thắng 1-0 và đây là chiến thắng đầu tiên của The Blues trước Arsenal sau 10 năm.
Ngày 18/12/2005, Chelsea lại làm tan nát người hâm mộ Arsenal ngay tại Emirates. Robben và Joe Cole là những người đã lập công. Kiếm 3 điểm từ Arsenal, Chelsea đã vững vàng ở ngôi đầu BXH. Đối lập lại, “Pháo thủ” đón nhận thất bại thứ 3 liên tiếp, trận thứ 4 liên tiếp không biết ghi bàn, và tụt xuống gần nửa dưới BXH, kém Chelsea tới 20 điểm.
Thời kì đầu ở Chelsea, Mourinho là khắc tinh của Wenger
Vụ Ashley Cole chuyển sang khoác áo Chelsea từ Arsenal càng đẩy sự căng thẳng trong trận đấu giữa hai đội vào tháng 12/2006. Arsenal đã chơi tốt nhưng điều quen thuộc là họ quá kém trong việc chuyển đổi khả năng kiểm soát bóng tốt thành các bàn thắng. Mathieu Flamini mở tỷ số ở phút 78 nhưng Michael Essien giúp Chelsea giành lại 1 điểm. Lần cuối cùng Mourinho (ở thời kì đầu dẫn dắt Chelsea) đối đầu Wenger kết thúc với tỷ số hòa 1-1. Và kết quả này đã như định đoạt cuộc đua tới danh hiệu Premier Leageu bởi MU sắm vai ngư ông đắc lợi.
Trở lại Chelsea ở mùa hè vừa qua, Jose Mourinho lại nối dài chuỗi thành tích bất bại trước Wenger. Tung ra sân với đội hình dự bị tại League Cup hồi đầu tháng 10, nhưng Mourinho vẫn thắng Wenger. Điểm nhấn quyết định số phận trận đấu nằm ở sai lầm của hàng thủ Arsenal (Cesar Azpilicueta mở tỷ số sau đường chuyền về bất cẩn của Jenkinson) và khả năng phòng ngự tuyệt vời của Chelsea rồi chọn đúng thời điểm tung đòn kết liễu Arsenal (Juan Mata ấn định chiến thắng 2-0 ở phút 66).
"Wenger là một người tốt”, Mourinho nói trong ngày trở lại nước Anh. “Tôi rất tôn trọng ông ấy. Tôi tin rằng ông ấy cũng cảm thấy như vậy trong mối quan hệ với tôi. Tôi khẳng định không có vấn đề gì giữa chúng tôi”.
Không có vấn đề khác hơn là Wenger không thể đánh bại Mourinho.
Wenger đối đầu Mourinho
12/12/2004 Premier League Arsenal 2-2 Chelsea
20/04/2005 Premier League Chelsea 0-0 Arsenal
07/08/2005 Community Shield Chelsea 2-1 Arsenal
21/08/2005 Premier League Chelsea 1-0 Arsena
18/12/2005 Premier League Arsenal 0-2 Chelsea
10/12/2006 Premier League Chelsea 1-1 Arsenal
25/02/2007 League Cup Chelsea 2-1 Arsenal
06/05/2007 Premier League Arsenal 1-1 Chelsea
29/10/2013 League Cup Arsenal 0-2 Chelsea
Thời gian đã hàn gắn sự rạn nứt. HLV Wenger đã nói tha thứ cho Mourinho, người từng gọi ông là “kẻ tọc mạch” hồi năm 2005. Thế nhưng có một điều chắc chắn rằng những kết quả mà “người đặc biệt” tạo ra trước Giáo sư còn tồi tệ hơn ngôn từ kia. Wenger và Arsenal, vốn trung thành với kế hoạch tự xây dựng lực lượng, ghét cay ghét đắng Chelsea – đội luôn lách qua luật “Công bằng tài chính” để mua sao ở mỗi kì chuyển nhượng.
Nếu phải tìm ra một trận đấu mô tả cho sự tương phản giữa Wenger-Arsenal và Mourinho-Chelsea thì đó là trận chung kết League Cup 2007. Một đội gồm nhiều sản phẩm “cây nhà lá vườn”, với các cầu thủ có độ tuổi trung bình 21 còn một đội gồm toàn tài năng thế giới. Cụ thể, cuộc đối đầu ấy diễn ra giữa Ricardo Carvalho, Shaun Wright-Phillips, Michael Essien, Andrei Shevchenko và Didier Drogba với những Justin Hoyte, Armand Traore, Philippe Senderos, Abou Diaby và Jeremie Aliadiere.
Kết quả cuối cùng, Chelsea giành chiến thắng 2-1 (3 chiếc thẻ đỏ được rút ra) và ngôi sao Drogba là người định đoạt số phận trận đấu. “Trong một quãng thời gian dài trước đó, chúng tôi là đội bóng tốt hơn nhưng điều đáng tiếc là chúng tôi lại thất bại. Chelsea nhỉnh hơn về kinh nghiệm và Drogba đã thể hiện sự khác biệt giữa hai đội”, HLV Wenger nói như một điệp khúc quen thuộc ở kỉ nguyên đầu của Mourinho tại Chelsea.
Drogba là một trong những thứ vũ khí để Mourinho đấu Wenger
Một rào cản về mặt tâm lý được gỡ bỏ trong trận tứ kết lượt về Champions League 2004 khi Chelsea vượt qua Arsenal 2-1 ngay tại Highbury (lượt đi hòa 1-1). Chiến thắng ấy đã chấm dứt chuỗi ngày dài đằng đẵng không biết thắng của The Blues trước “Pháo thủ”. Sau đó, Abramovich đã vung tiền đưa nhà vô địch châu Âu Jose Mourinho về Stamford Bridge và Chelsea đã tiến lên một tầm cao mới trong khi Arsenal dần đánh mất vị thế.
Arsenal không còn là đối thủ chính của MU, thay vào đó là Chelsea. Trong những cuộc chạm trán với Chelsea, Arsenal luôn đón nhận kết quả xấu. Thứ bóng đá của Chelsea khi ấy rất đơn giản: Phòng ngự sâu, nhường quyền kiểm soát bóng và chờ thời cơ tung ra những cú đấm quyết định. Chelsea đã tạo ra chuỗi thành tích rất ấn tượng trước Arsenal trong giai đoạn đầu của Mourinho: Bốn chiến thắng và 4 trận hòa.
Didier Drogba là học trò xuất sắc của Mourinho và là hung thần của Arsenal. Tính tổng cộng, tiền đạo người Bờ Biển Ngà đã ghi 13 bàn trong 14 trận đối đầu “Pháo thủ”. Trong khuôn khổ Emirates Cup hồi đầu mùa giải năm nay, Drogba trong màu áo Galatasaray lại tiếp tục thể hiện cái duyên với mành lưới Arsenal. Đến mức HLV Wenger phải thốt lên: “Tôi không biết có bao nhiêu CĐV Chelsea nhớ cậu ấy nhưng chúng tôi không muốn nhớ đến cậu ấy. Didier đã gây ra rất nhiều nỗi đau với chúng tôi”.
Theo thống kê, Arsenal rất dễ thua từ những tình huống bóng chết. Mourinho đã khai thác điểm yếu này của Arsenal rất tốt ngay từ thời gian đầu tới Chelsea. Trận hòa 2-2 tại sân Highbury cũ của Arsenal là minh chứng. Và với 1 điểm có được, Chelsea đã duy trì lợi thế trong cuộc đua tới ngôi vô địch Premier League. “Chúng tôi phải chật vật với những tình huống cố định”, HLV Wenger nói. “Chúng tôi đã có một số cầu thủ trẻ, và nhìn chung, các cầu thủ của tôi quá nhỏ con để giành ưu thế”.
Cuộc đụng độ tiếp theo giữa Wenger và Mourinho (tháng 4/2005) có kết quả hòa 0-0 khiến Chelsea chưa thể vô địch sớm. Tuy nhiên ở những vòng đấu còn lại, Chelsea đã duy trì vị thế bằng những chiến thắng liên tiếp. 2004/05 là mùa giải vô cùng đáng nhớ với Chelsea. Họ vô địch Premier League khi hơn Arsenal tới 12 điểm và với 23 trận giữ sạch lưới, thua có vỏn vẹn 15 bàn.
Sau mùa giải đầu tiên thành công với Chelsea, Drogba trên đường trở thành một trong những tiền đạo đáng sợ nhất thế giới. Ở trận tranh Siêu cúp nước Anh 2005, “Voi rừng” lập cú đúp giúp Chelsea thắng Arsenal 2-1. Hãy nghe chính lời HLV Wenger nói về cái cách Chelsea dùng để khoan phá hàng thủ Arsenal: “Chelsea rất nguy hiểm với những đường chuyền dài. Họ làm điều đó rất tốt. Có một thực tế là Drogba thích nhận bóng ở tầm cao và gây khó khăn lớn cho chúng tôi”.
Hai tuần sau, Drogba một lần nữa khiến Arsenal “ôm hận”. Chelsea đã không có nhiều cơ hội rõ ràng nhưng họ lại có Drogba biết chớp thời cơ cực tốt. Vào sân thay người trong hiệp 2, Drogba mất gần 20 phút để làm nên sự khác biệt. Chelsea thắng 1-0 và đây là chiến thắng đầu tiên của The Blues trước Arsenal sau 10 năm.
Ngày 18/12/2005, Chelsea lại làm tan nát người hâm mộ Arsenal ngay tại Emirates. Robben và Joe Cole là những người đã lập công. Kiếm 3 điểm từ Arsenal, Chelsea đã vững vàng ở ngôi đầu BXH. Đối lập lại, “Pháo thủ” đón nhận thất bại thứ 3 liên tiếp, trận thứ 4 liên tiếp không biết ghi bàn, và tụt xuống gần nửa dưới BXH, kém Chelsea tới 20 điểm.
Thời kì đầu ở Chelsea, Mourinho là khắc tinh của Wenger
Vụ Ashley Cole chuyển sang khoác áo Chelsea từ Arsenal càng đẩy sự căng thẳng trong trận đấu giữa hai đội vào tháng 12/2006. Arsenal đã chơi tốt nhưng điều quen thuộc là họ quá kém trong việc chuyển đổi khả năng kiểm soát bóng tốt thành các bàn thắng. Mathieu Flamini mở tỷ số ở phút 78 nhưng Michael Essien giúp Chelsea giành lại 1 điểm. Lần cuối cùng Mourinho (ở thời kì đầu dẫn dắt Chelsea) đối đầu Wenger kết thúc với tỷ số hòa 1-1. Và kết quả này đã như định đoạt cuộc đua tới danh hiệu Premier Leageu bởi MU sắm vai ngư ông đắc lợi.
Trở lại Chelsea ở mùa hè vừa qua, Jose Mourinho lại nối dài chuỗi thành tích bất bại trước Wenger. Tung ra sân với đội hình dự bị tại League Cup hồi đầu tháng 10, nhưng Mourinho vẫn thắng Wenger. Điểm nhấn quyết định số phận trận đấu nằm ở sai lầm của hàng thủ Arsenal (Cesar Azpilicueta mở tỷ số sau đường chuyền về bất cẩn của Jenkinson) và khả năng phòng ngự tuyệt vời của Chelsea rồi chọn đúng thời điểm tung đòn kết liễu Arsenal (Juan Mata ấn định chiến thắng 2-0 ở phút 66).
"Wenger là một người tốt”, Mourinho nói trong ngày trở lại nước Anh. “Tôi rất tôn trọng ông ấy. Tôi tin rằng ông ấy cũng cảm thấy như vậy trong mối quan hệ với tôi. Tôi khẳng định không có vấn đề gì giữa chúng tôi”.
Không có vấn đề khác hơn là Wenger không thể đánh bại Mourinho.
Wenger đối đầu Mourinho
12/12/2004 Premier League Arsenal 2-2 Chelsea
20/04/2005 Premier League Chelsea 0-0 Arsenal
07/08/2005 Community Shield Chelsea 2-1 Arsenal
21/08/2005 Premier League Chelsea 1-0 Arsena
18/12/2005 Premier League Arsenal 0-2 Chelsea
10/12/2006 Premier League Chelsea 1-1 Arsenal
25/02/2007 League Cup Chelsea 2-1 Arsenal
06/05/2007 Premier League Arsenal 1-1 Chelsea
29/10/2013 League Cup Arsenal 0-2 Chelsea